Nỗi buồn là gì?.. Ai có thể định nghĩa chính xác cho nó bik cái sự buồn đó ko?.. Người ta buồn vì cuộc đời.. Buồn vì gia đình.. Buồn vì bạn bè.. Buồn vì chính bản thân.. Buồn cho số phận.. Lại có cả những nỗi buồn ko tên tuổi.. Quả là thật có lắm nỗi buồn và mỗi cái đều mang âm vị riêng của nó.. Nhưng thế gian đều gọi chung là " Buồn".... Đã nhiều lần đôi khi nó tự hỏi?.. Nỗi buồn ghê gớm đến thế sao?.. Nó biến mọi ước vọng màu xanh trở thành đen tối.. Nó đập tan mọi hạnh phúc mong manh.. Phá huỷ những điều nó tưởng chừng như là vĩnh cửu.. Nỗi buồn đẩy nó đến tận cùng vực thẳm... Hạnh phúc được ví như là " pha lê " mà đã là pha lê thì đễ vỡ.. Dễ tan biến.. Mong manh.. Đối với nó 2 chữ " Hạnh Phúc " thật khó tìm.. Còn buồn thì cứ quanh quẩn, chực chờ cõi lòng dường như đang muốn tan nát , yếu đuối của nó.. Mảnh đời nhỏ nhoi, bất hạnh.. Nó muốn oán thán.. Than van.. Cũng vì cái sự buồn vây quanh cuộc đời nó.. Làm nó ko tìm ra phương hướng của cuộc đời.. Rồi dần dần đi vào ngõ cụt.. Nó thấy cô đơn.. Lẻ loi trong cái ngõ cụt ko tên ấy.. Nó loay hoay mãi cũng chẵng tìm thấy đường để bước..... Nó tự hỏi?.... Phải chăng hạnh phúc khó tìm?.. Mà cũng đúng thôi.. Những gì quý giá, người ta thường khó tìm.. Nhưng mấy ai có thể hiểu được những điều tưởng chứng như đơn giãn này.. Hạnh phúc trong tầm tay.. Hạnh phúc thật dễ nhưng cũng khó tìm này.. Nó gần ta thôi nhưng đôi khi là xa xôi lắm.. Những điều tưởng chừng mong manh dễ vỡ ấy.. Nó là hạnh phúc đấy....